57 - VÀNH MÓNG NGỰA… TIÊU SƯƠNG!
Nơi thời kỳ cuối, ai ai dưới gầm trời cũng đều thắc thỏm để nói về ngày tận thế!
Nỗi ám ảnh của ngày hủy diệt này, đã bao trùm lên tất cả mọi quan niệm của bất kỳ quan điểm nào mà loài người có. “Ám ảnh ngữ” tận thế, đã ngự trị xuyên xuốt từ những tư duy khoa học, tôn giáo, ngoài tôn giáo, vân vân và v.v… hơn nữa.
Nếu đã thế, thay vì mãi tránh né. Chúng ta nhất định đi thẳng vào nỗi ám ảnh khủng khiếp nhất đấy một lần xem sao? Chúng ta có nghe rằng; Nơi trang cuối trong tác phẩm “ngày tận thế” của Tạo Hóa có ghi… Phàm kẻ ác sẽ mang án lưu đày khổ sai nơi Ty xứ địa phương. Và người hiền ắt được chào đón vào định cư ở phía bên trong của vùng Thiên đường. Dĩ nhiên những hành trang mà loài người mang theo, kể từ ngày tạo dựng vũ trụ đến nay bao gồm cả nước mắt và khổ đau. Sẽ được rũ bỏ phía bên ngoài của cổng thiên đàng hết cả rồi.
Thế nhưng…, do chúng ta chưa dám xem ngày tận thế là điều hiển nhiên của một thực tại phải đến. Cho nên chúng ta vẫn chưa có thể hình dung ra nơi Thiên đường hay Địa phủ đó là ở đâu cả!
Thì thôi! Ta cứ tạm mượn trang này chỉ một vài phút để tư duy phát huy trí tưởng tượng như không gian chiều thứ 5 và thứ 6 vậy. Như thế có nghĩa là thiên đường cũng như địa ngục vốn có tính liên thông suốt cả Tam Giới! Vậy chúng ta quay về tìm dấu chỉ định hướng từ trong tôn giáo xem sao nhé. Và ta phát hiện thấy trong Kinh Phật chỉ ra rằng; “Cực Lạc tại thế”! Nhìn sang Nhà Chúa…; Chúng ta cũng chợt phát hiện Chúa bảo: “Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời” vậy!!
Như thế, trong ngày tận thế cũng có 3 kịch bản như sau:
Thiên đàng thuộc về không gian chiều thứ 6 trở đi.
Địa ngục lại là không gian chiều thứ 5.
Vậy, Trần gian là những gì thuộc về phía bên kia không gian chiều thứ tư trở đi rồi vậy.
Điều này có nghĩa là sau cuộc đào thải đó. Vẫn còn có một số nhân loại chúng ta tồn tại trên mặt địa cầu này. Điều này ứng hợp với Kinh Thánh. Bởi xét cho cùng thì câu định ngữ “tận thế” có xuất xứ cội nguồn từ trong Kinh Thánh đầu tiên! Cho nên ta xét thấy điều ứng hợp đó là bị tận diệt hết khoảng 1/3 nhân loại!! Một con số nói lên những tai ương rất khủng khiếp!!!
Vậy điều này có nghĩa là 1 phần đến cõi Trời. 1 về với cõi Đất. Và 1 sẽ ở lại Cõi Trần . Những ai trong chúng ta hôm nay còn tồn tại sau cuộc đào thải của Tạo Hóa đó. Sẽ thiết lập một nước Thiên đàng tại trần gian rồi vậy. Xét cuộc này vốn là cuộc “Thiên – Nhân Hợp Phát”. Thế cho nên chúng ta đại diện cho Nhân Cơ để xét thế sự xem sao nhé. Bởi nếu thụ động mà chờ Tạo Hóa phán xét là coi như xong. Chúng ta có muốn mường tượng gì về ngày sắp đến, thì tôi sẽ chỉ ra một phản ảnh mà Tạo Hóa đã gửi “thông điệp” cho loài người chúng ta khoảng 100 năm trước rồi nhé. Bởi bức thông điệp của ngày tận thế đó, được mô tả một cách rất chính xác từng chi tiết. Do chúng ta chưa có thể giải mã được mà thôi.
Đó chính là Bức Thông Điệp mang tên: Titanic!!!
Ta nhớ sự kiện Titanic xảy ra vào năm 1912. Thế cho nên 100 năm sau, đúng vào thời điểm 2012… Cả thế giới như cảm nhận được “lực hấp dẫn” của sự kiện “Chìm Tàu” trên toàn miền địa cầu lúc đấy! Thế nhưng, việc của Tạo Hóa, con người không có thể biết trước cho được. Đó chính là hồi chuông cảnh báo thứ 2 về ngày cuối đang tới gần, sau hồi chuông thứ nhất ở năm 2000!
Con Tàu nhân loại của chúng ta hôm nay, cũng đang ở giữa đại dương của kỷ nguyên mới đấy. Hãy đọc thông điệp của Tạo Hóa để tìm giải đáp nhé. Là thông điệp, nên chính xác đến từng diễn biến sẽ có trong tương lai gần. Tôi gợi ý…; Chỉ có 1/3 trong số họ, được sống sót sau thảm họa!!!
Và nền tảng chính trong ngày tận thế là sự Phán Xét. Từ đây suy ra…, nếu không có oan khốc, thì không được gọi là phán xét. Mà hễ đã có phán xét; Tất phải có oan khốc từng đã bị vùi lấp. Vậy chúng ta hãy cùng xem xét xem sao nhé. Do ngày tận thế cũng như sự phán xét là có nguồn gốc từ Kinh Thánh mà ra cả thôi. Lại nữa, Kinh Tân Ước. Vị Tông đồ Phao lô đã nhọc công đi tìm cho bằng được một bóng dáng của kẻ công bình nào đó suốt cả cuộc đời của ông. Và cũng đã 2000 năm qua rồi, bóng dáng của kẻ công bình vẫn chưa có thể xuất hiện cho được. Kinh Cựu Ước cũng cho phép bất cứ ai cũng đều có quyền được phán xét. Nếu một khi đã đeo trước ngực bảng công bình và sự thật. Vì tương lai của nhân loại, các bạn cùng tôi hãy nhân danh Nhân Cơ, ngồi vào vị trí cầm cán cân. Bởi Chúa đang rất mong mỏi một kẻ đủ công bình, kể từ ngày Người tạo dựng vũ trụ cho đến tận ngày hôm nay rồi vậy.
Và Đạo Chúa được xem xét đến một oan án trong bài viết này với vị Tông đồ Giu đa; “Kẻ bán Chúa” !!!
Khảo Kinh…;
Suốt 2000 năm qua. Khắp cả thế nhân đã nguyền rủa tông đồ Giu Đa, một cách không thương tiếc. Bởi Giu Đa chính là một trong số 12 đồ đệ của Chúa Jêsu ngày trước, thuở mà Người còn tại thế. Xét thấy trong Kinh Tân Ước, có tất cả 4 vị đã được suy tôn thành Thánh, chép lại sự kiện ngày đó bao gồm: Mác-thiêu, Mác-cô, Lu-ca và Gio-an.
Nghe rằng trong “buổi tiệc ly” bất hủ ngày đó. Chúa Jêsu đã rửa chân cho các đồ đệ của mình qua hết một lượt. Đến lượt Giu đa, Người đã lấy nước mắt của mình mà rửa chân cho người đồ đệ này! Sau đó, trong bữa tiệc thì có xảy ra việc Giu đa đã có ăn chung bánh trong chén của Chúa Jêsu. Rồi đến cuối buổi tiệc đó. Ta thấy Kinh Thánh có chép là: Chúa Jêsu đã quay sang nói với Giu đa rằng: “Ngươi hãy đi lo phần việc của Ngươi đi”. Và Giu đa liền đứng lên, rồi đi ra…
Một lúc sau, Giu đa quay trở lại và có dẫn theo một nhóm lính và họ đã bắt Chúa giải đi. Đến khi Giu đa thấy Chúa Jêsu đã bị kết án tử. Giu đa bèn chạy đến tìm các thấy cả tế lễ, trả lại tiền cho họ và đòi họ phải trả lại Thầy của mình. Các thầy cả tế lễ không nghe, Giu đa lăn khóc rất thảm thiết. Sau đó vị tông đồ này đã ném 30 đồng tiền vàng vào các thầy cả, rồi bỏ đi treo cổ tự vẫn. Ta nghe nói đó là số tiền mà Giu đa đã bán Chúa Jêsu cho các thầy cả trong ngày đó.
Ngay sau đấy, các thầy bèn họp nhau lại và nói rằng: 30 đồng tiền vàng này là tiền máu. Vậy ta dùng để mua đất làm nghĩa địa để chôn những kẻ tha phương cầu thực. Và cũng kể từ lúc đó, mảnh đất mà hôm nay chúng ta quen gọi là Nghĩa Địa mới ra đời. Đồng thời cũng kể từ thời điểm đấy. Mọi người đều xem Giu đa chính là “Kẻ bán Chúa” vậy.
Nghi án hàm oan này sở dĩ được tôi nêu ra bởi: Khi Chúa sống lại và chuẩn bị về trời. Ông Thánh Gio-an (là môn đồ mà Chúa Jêsu yêu thương nhất) đã cứ hỏi đi hỏi lại cùng Chúa Jêsu mãi câu: Thưa thầy. Nếu thế thì ai mới là kẻ đã phản bội Thầy? Vậy điều này có nghĩa là tông đồ Giu đa không hề phản Chúa như mọi người xưa nay cứ nghĩ như thế. Các tín đồ suốt 2000 năm qua, không một ai đủ công bình để dám nghĩ đến điều này sao?! Đạo Chúa quả là đã có sự phủ mờ chân lý nơi đây rồi vậy.
Thế cho nên nghi án này được củng cố thêm khi vị tông đồ Phao lô quả quyết trong ngày đó cùng Phê rô và các tông đồ khác rằng: Tôi biết trong nhóm anh em của các ông. Có một người đã lên trời cùng với Chúa trong ngày ấy rồi! Tôi chỉ không biết là Chúa đã ở trong người đó, hay người đó ở trong Chúa mà thôi!! Ta xét thấy; Nếu người mà Phao lô nói đến đó, không phải là Giu đa thì còn là ai cho được nữa? Bởi 11 vị còn lại, đều đầy đủ cả!!!
Thế cho nên ta mới thấy vị Thánh Phao lô mới đi tìm người ngoài trên khắp thế gian. Xem có ai đủ công bình để mời về mà xem xét nỗi oan khốc trong nội bộ này. Bởi người trong nội bộ ắt phải có thiên vị mà không xem xét được ( do nể quyền và luật pháp tỏa cương). Cho dù có là Cha, Mẹ hay con cái trong một nhà, cũng đều phải có sự thiên vị nhất định.
Thế nhưng hôm nay cũng đã là thời kỳ cuối rồi. Ta xem xét toàn bộ nghi án này như sau:
Rất khó khăn lắm, ta mới có thể xem xét thấy trong thời điểm chưa lâu, trước khi xảy ra sự kiện này. Chúa Jêsu cùng các môn đồ của Người đang trị bệnh và giảng về Nước Trời tại một khu làng nọ. Đến khi mọi người nghỉ ngơi và ăn uống tại một nhà dân trong vùng. Bất chợt có một người đàn bà lạ bước vào. Bà liền tiến lại gần Chúa và tưới hết cả một bình nước hoa lên người của Chúa. Vào thời điểm đó thì ta phải biết, nước hoa là một loại hàng hóa quý và rất đắt giá. Thấy thế, đột nhiên Giu đa chạy đến và lấy làm tiếc lắm và bảo rằng: “Phí quá Thầy ơi! Bình nước hoa này bán được những 30 đồng tiền vàng, mình có thể phân phát ra mà cứu giúp cho biết bao nhiêu người dân đang đói khổ khác!
Ta xét thấy câu nói này chỉ có thể xuất phát từ đáy lòng của những con người chí thiện và luôn quan tâm đến cộng đồng mà thôi. Ắt Giu đa không thể là một kẻ xấu hoặc tham tiền cho được. Chúa đã nói cùng Giu đa như thế này: Ngươi yên tâm đi, việc này là bà đã tắm để liệm xác ta đấy! Thế cho nên Chúa đã trả đúng 30 đồng tiền vàng cho Giu đa liền sau đó!!
Lại xét rằng: Trong buổi tiệc ly, Chúa đã có ghé tai nói riêng với Giu đa và bảo vị đồ đệ này hãy đi lo phần việc của mình. Điều này có nghĩa là hai người đã có kế hoạch cùng với nhau trước đó rồi vậy. Nếu không thì sao Giu đa hiểu được ý gì mà liền đi ra “lo việc” ngay!! Và cũng chính Chúa Jêsu đã sai Giu đa đi rồi vậy. Không hề có tự ý hay lén lút hoặc âm thầm gì ở đây cho được cả.
Lại còn sự việc sau khi Người chết đi và sống lại, liền đến thăm các đồ đệ . Chúa Jêsu trước khi về trời còn căn dặn mọi người lại rằng: “Các ngươi hãy đi khắp nơi mà giảng đạo”. Khi đi không mang theo tiền bạc hay lương thực gì cả. Đến đâu, thì các ngươi sẽ ăn ở đấy.
Trong tất cả thế nhân chúng ta, có ai đủ để “suy án” tiếp đến những sự việc như sau đây hay không?:
Như thế: Nếu các vị tông đồ này theo lời Chúa Jêsu mà đi khắp nơi để giàng đạo trong dân. Họ không phải là “người tha phương cầu thực” thì còn là ai nữa? Vậy Giu đa đã “lo làm phần việc” của ông là: Dùng 30 đồng tiền vàng đã bán Chúa đó, để mua đất mà làm nghĩa địa, để chôn xác những anh em của mình được toàn thây sau này rồi vậy?! Nếu không có nghĩa địa để chôn xác, thì các vị tha phương cầu thực này phải chịu bỏ xác nơi dọc đường mà phải chịu cảnh diều tha, quạ rỉa mất trên khắp dọc chốn giảng đạo cả rồi.
Bởi trước lúc đấy là chưa có nghĩa địa. Ta có thể nhận ra điều này là: Ngay cả Chúa Jêsu khi chết đi, cũng còn chưa có chỗ để chôn xác đấy thôi. May là có một người nhà giàu, cho Người liệm xác và quàng nhờ trong hang đá của ông ta. Vậy nếu không có 30 đồng tiền vàng này thì sao?
Điều này phải được chúng ta suy thấu cho bằng được sự mầu nhiệm của Người rằng: Ngay cả lúc phải chịu chết đi, Người cũng tận dụng cả cái xác của mình và giao cho Giu đa bán đi, để lo cho các đồ đệ của người còn có chỗ mà chôn thây về sau nữa. Và Giu đa là người đã được Chúa chọn để cùng thông công cùng Người trong kế hoạch này để lo hậu sự cho 11 anh em kia về sau đó nữa.
Thật bàng hoàng!!!
Thế cho nên ta mới thấy: Giu đa ngay sau đó liền phát hiện Thầy của mình sẽ bị xử tội chết. Ông đã vội vã chạy đi chuộc lại mà không được. Ông uất ức quá nên mới đi treo cổ mà chết trước Người đấy thôi. Và Chúa Jêsu biết trước nỗi oan đó mà Giu đa sẽ phải chịu mang cùng sự mê muội của thế nhân về sau này. Nên Người đã dùng nước mắt của mình, để khóc cho nỗi oan đó trong lúc Người rửa chân Giu đa trong buổi tiệc ly rồi vậy.
Dĩ nhiên Thánh Phao lô đã thấy được điều đó. Sở dĩ Phao lô có được khả năng này là bởi sự kiện bị sét đánh trước đó mà không chết! Chính tai nạn này mà ông có khả năng “nhìn thấu những sự việc ở phía bên kia của không gian chiều thứ tư” rồi vậy. Điều này tương tự như trường hợp của bà Vanga hay bất kỳ kẻ bị tai nạn sét đánh nào khác hiện nay thôi. Họ đều có được khả năng đó là điều hiển nhiên.
Và dĩ nhiên: Chính Giu đa mới là vị tông đồ xuất sắc nhất trong tất cả 12 vị đồ đệ ngày đó mà Chúa đã chọn. Và ông Thánh Giu đa đã cùng về trời một lượt trong Chúa Jêsu trong ngày đó mà Thánh Phao lô đã được khải thị. Dĩ nhiên chính nỗi oan khốc này mà Thánh Phao lô đã bỏ cả cuộc đời sau đó của ông. Đi khắp mọi nơi trên bình diện địa cầu. Với một lòng kỳ vọng là tìm cho bằng được một kẻ công bình nào đó, về để xét xử cái dị án chất ngất oan khốc này.
Cũng theo quy luật tự nhiên trong mô hình của vũ trụ mà Tạo Hóa đã dựng. Dĩ nhiên hễ ai cùng từng rơi vào hoàn cảnh, thì mới có thể hiểu nỗi oan này mà xét cho thấu nỗi oan đó cho được.
Và trong trang này: Các bạn cũng đã từng chứng kiến biết bao nỗi oan của dân tộc Việt trong quá khứ rồi vậy. Nếu không phải dân tộc Việt hôm nay, thì trên bình diện địa cầu; Có còn dân tộc nào khác hơn nữa không?
Ngay cả Nguyễn Du cũng đã từng lên tiếng để khẳng định điều đó, qua sự mong chờ một giọt nước mắt “rửa oan” của 300 năm sau cho mình. Và đồng thời, đó cũng chính là hồn thiêng của dân tộc Việt đấy thôi!!!
Và nếu một khi nỗi oan được phán xét và giải oan. Tất nhiên Cổng Thiên Đường mới có thể rộng mở…
Đồng thời đó cũng chính là lý do: Tại sao suốt 2000 năm qua. Nước Trời mà Chúa Jêsu đã từng hứa trong ngày đó, vẫn chưa co thể đến cùng nhân loại của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét