Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

Không gian chiều thứ 4? E=mc2 và giá trị tiềm ẩn

43 -, E=mc2 VÀ GIÁ TRỊ TIỀM ẨN
Chỉ có khoa học mới có thể làm sáng tỏ tôn giáo được. Vì thế; Nếu muốn liễu đạo, ta bắt buộc phải đứng vào vị trí này để quan sát.

Điều này cũng giống như nếu ta muốn nhìn rõ đỉnh núi ta đang đứng một cách toàn diện. Ta buộc phải qua đỉnh núi khác để nhìn lại vậy. Bằng như ta cứ đứng tại chỗ thì cũng không có thể nhìn thấy được điều gì cả.

Cho nên chúng ta phải; Đừng mù quáng trong hiện thực (khoa học) và đừng cuồng tín trong huyền ảo (tôn giáo). Thì chúng ta mới có thể nhìn ra toàn bộ chân giá trị thực tại được. Vậy nên ta xem xét những công cụ dự kiến sẽ dùng để khai thác đó. Gồm những gì và đang trong tình trạng nào nhé.

Einstein có gửi gắm di chúc cho những thế hệ tương lai là: "Ba trăm năm sau, có lẽ chúng ta đã phải quay trở lại với vấn đề gốc của chuyển động. Xem xét và tìm ra những manh mối nào đã từng bị bỏ sót qua trước đây. Bằng cách đó, chúng ta sẽ vẽ lại bức tranh khác của thế giới".

Chứ như ta thấy bức tranh thế giới hiện nay, chỉ vẽ toàn một gam màu đen kịt cả tương lai đi rồi. Các nhà khoa học đã thiết kế mô hình tương lai nằm choáng hết diện tích của bức tranh thế giới đó là một "Lỗ Đen"!! Tất cả thông tin và ánh sáng, bao gồm cả ánh sáng tri thức của nhân loại chúng ta đều..., "mất hút"!!!

Qua câu dặn dò đó của Einstein. Chúng ta xét thấy vấn đề mà ta cần tìm, chính là "vấn đề gốc của chuyển động" mà thôi. Vậy đối tượng cần xem xét đến đầu tiên ở đây chính là đẳng thức bất hủ của Einstein: E=mc2.

Bởi vì thành phần "c" chính là sự chuyển động của vận tốc ánh sáng. Một sự chuyển động nhanh nhất trong vũ trụ cho đến tận thời điểm hiện nay. Đó là giá trị vận tốc = 300.000km/s. Thậm chí theo quan điểm của Lý Thuyết Dây thì xem giá trị của vận tốc này là mãi mãi... như thế. (Điều này cũng có nghĩa là không thể nào vượt qua cho được). Gốc của sự chuyển động.

Để giải phẫu đối tượng này một cách toàn diện và thuyết phục nhất. Ta phải hội đủ 3 công cụ mà ta đã từng biết qua trên trang này:

1- Ngôn ngữ thông thường. Quy chiếu ra góc nhìn phương đông là; Lý.
2- Ngôn ngữ hình học..................................................................; Tượng.
3- Ngôn ngữ toán học. .............................................................. ;Số.

Từ đây ta mới có thể ý thức ra được là: Thế thì những cuộc tranh luận về vấn đề này xưa nay, vẫn không có thể đi đến đâu được cả. Bởi chúng ta đã thiếu mất hai công cụ khai thác là ngôn ngữ hình học và ngôn ngữ toán học mất rồi.

Từ đó suy ra...; Trên trang này cũng vậy! Chúng ta chỉ mới có dùng duy nhất mỗi công cụ ngôn ngữ thông thường (Lý) mà khai thác, tham luận chung thôi. Vấn đề là chúng ta nếu xuất sắc lắm thì cũng mới có thể khai thác được 1/3 sự việc mà thôi. Tuy nhiên chúng ta cũng đã thấy thể loại ngôn ngữ u mặc, đã là một rào cản rất lớn mà rất khó vượt qua rồi. Thế nhưng trước đó tôi đã giới thiệu qua "ngôn ngữ đồ hình" (tượng, hình học) như; Thái Cực Tượng Đồ... và Lá Số Thái Ất Thần Kinh, thì chúng ta đã bỏ qua! Song song đó là ngôn ngữ toán học (Số) như Ma Trận Phân Tán các cấp 3-5-9. Chúng ta cũng im lặng mà cho qua luôn!!

Như thế, đâu có hy vọng gì cho chúng ta nắm bắt rõ ràng sự việc cho được! (Ở đây tôi chỉ nhắc chừng và lưu ý riêng với bạn nào cứ hạch hỏi có ý tỏ vẻ hiểu biết và kiểm tra một cách thiếu tế nhị thôi. Nếu ta cứ bình luận một cách công bình thì lại hay biết bao). Thế cho nên ta bắt buộc phải xem xét đến hai công cụ: "E=mc2 và E=hv". Không còn lựa chọn nào khác.

Ta thấy rằng; Trong thế giới huyền bí, vô hình của tôn giáo nói chung. Các giáo phái còn chưa có thể hợp nhất quan điểm với nhau được. Nói gì đến còn đối thủ đối lập sừng xỏ nhất là khoa học nữa. Đối thủ này đang đăng đàn trên diễn đàn khoa học vật lý để chờ đợi so găng nữa kìa. Ý tưởng về sự hợp nhất cả khoa học còn chưa thể tồn tại trong giấc mơ bất chợt của chúng ta nữa, nói gì...

Vậy, chúng ta cùng tham gia:

Theo như Thuyết Tương Đối thì vận tốc của ánh sáng là 300.000km/s (trong chân không). Nếu ta xem xét điều này với chiều sâu hơn nữa của tư duy thì giá trị này chỉ là một "giá trị tương đối" mà thôi! Điều này có nghĩa là còn tiềm ẩn ở phía sau đó một thực tại của giá trị tuyệt đối nữa!! Vậy giá trị đó là giá trị nào?!

Để thiết kế mô hình, ta bắt buộc phải dùng đến công cụ của ngôn ngữ hình học rồi. Thế nhưng trên trang này bị hạn chế nhất định. Nên tôi không có thể trình bày chi tiết những tiến trình đó ra đây cùng các bạn thưởng lãm chung cho được. Ví như một chiếc bảng và phấn để trình bày vậy. Chúng ta đành phải chấp nhận sự khiếm khuyết nhất định đó từ cách sử dụng cũng như làm quen một cách cụ thể với công cụ ngôn ngữ hình học nói chung.

Cho nên tôi chỉ có thể trình ra đây cùng các bạn là mô hình đó có mẫu thiết kế là một hình tròn rất đơn thuần vậy! Mô hình này là tôi mô phỏng dựa theo như sự giải thích dễ hiểu nhất của Einstein chứ không phải chủ ý của cá nhân tôi!! Đó chính là Giai Thoại Người Mù Bẩm Sinh!!!

Chúng ta có thể hình dung một hình tròn trong tư duy để tiếp tục tham khảo. Einstein lúc đương thời cũng thường làm những thí nghiệm bằng sự tưởng tượng như thế cả đấy. Đòi hỏi của thí nghiệm này là một trí tưởng tượng thật phong phú đối với mỗi quan sát viên tham gia quan sát. Nếu không thì chúng ta có thể vẽ một hình tròn lên trang giấy để trước mặt (như tấm bảng đồ hướng dẫn tour di lịch), để suy gẫm mà phỏng dõi theo vậy.

Lưu ý: Thường thì trí tưởng tượng phong phú, luôn có tính hài hước bao gồm trong đó nữa. Đặc tính này là khả năng thiên phú bẩm sinh. Một yếu tố cần phải có trong các thành phần để cấu tạo nên một Thiên Tài. Sự đào tạo từ nhà trường của nhân loại chúng ta, không hề đào tạo ra nổi điều kiện đòi hỏi này được. Thế cho nên cái học mà nhân loại của chúng ta đào tạo chỉ cho ra được Nhân Tài mà thôi. Tóm lại: Thiên Tài là một khái niệm có giá trị vô hạn, đối với mọi khả năng đào tạo từ cái học hữu hạn của nhân loại chúng ta mà thôi.

Ý thức như thế cho hành trang tư duy, chúng ta cùng du hành...;

Theo như sự thống nhất chung trên toàn cầu hiện nay thì phương Bắc là hướng phía bên trên của mọi biểu đồ. Vậy ta hãy đặt điểm xuất phát khởi hành của sự chuyển động tại tọa độ số 0 trên hình tròn đã có đó nhé. Với quan điểm phương đông thì gọi là "khởi thủy". Vậy, khởi thủy, sự chuyển động đó sẽ vận hành theo chiều thuận của kim đồng hồ... Đủ một "chu trình" là sự chuyển động đó về lại đúng vị trí cũ là "điểm không" (0) của hình tròn. Cũng là tọa độ = 360o.

Đó là một chu trình chuyển động đủ. Từ đây suy ra; Chu trình chuyển động đủ là một chu trình có 360o tuyệt đối. Vậy hệ số 300, chỉ là một hệ số của sự chuyển động tương đối mà thôi. Cho nên giá trị thực tại tiềm ẩn của sự chuyển động tuyệt đối của vũ trụ phải là 360.000km/s.

Vì thế: Vận tốc tuyệt đối thực tại của ánh sáng còn tiểm ẩn trong chân không chính là 360.000km/s. Cho nên 300.000km/s chỉ đơn thuần là một giá trị trương đối mà thôi. Và thời điểm của luận giải này; Vận tốc 300.000km/s của Thuyết Tương Đối của Einstein đã hoàn toàn sụp đổ. Đó là một giá trị vận tốc bất toàn, và sự "kiện toàn" chính là 360.000km/s.

Tôi khẳng định: Đó chính là điều tiềm ẩn mà Einstein đã từng dò tìm bằng cảm giác..., trong vô vọng tại miền không-thời gian của nữa đầu thế kỷ 20.

Chúng ta cùng xem xét cơn địa chấn có mã số 360 này, với quan điểm của tư duy phương đông xem sao nhé. "Một Vận" là tất phải có đủ 360 năm rồi còn gì! Nghĩa đen của nó chính là "một sự vận hành", đúng với chu kỳ vốn phải đủ là như thế. Lại xét chi li hơn nữa thì chữ "chu kỳ", cũng có nghĩa là...; Một "Chu" là một (mô hình) vòng tròn. Kỳ là thời kỳ, thời điểm, thời gian vận hành khởi đầu và kết thúc trong đó.

Ta có chia chẻ, tháo rời ra (thu nhỏ) thì là 360 giờ sẽ hình thành Một Tiết! Lớn hơn một tí thì 360 ngày của Một Năm!! Bằng như lắp ráp tổng thể (phóng to) lại có Một Hội 3.600 năm. Hoặc Trung Hội 36.000 năm v.v... cho tới vô hạn... (tiểu, trung, đại hội...)

Cho nên giá trị của đối tượng "c" (360.000km/s) và thêm bình phương (2) nữa, mới đủ thể hiện là một giá trị của vận tốc vô hạn, đúng với mô hình phản ảnh là vô hạn của vũ trụ được. Từ thời điểm này trở về quá khứ là chúng ta đã bị giới hạn trong phạm vi của 300.000km/s. Và dĩ nhiên điều đó ngay lập tức đã là: "Quá Khứ".

Thế nhưng vấn đề rắc rối nảy sinh ổ chỗ: Tọa độ 0 trên biểu đồ của hình tròn cũng là tọa độ 360! Vậy điều đó có nghĩa là 360=0!! Lại một "Hằng Số" vừa ra đời ư?, ...!!!

Ngay lập tức, sự đòi hỏi là phải làm sáng tỏ những vấn đề còn tồn đọng trong đó trước ánh sáng giải trình. (Chúng ta đã có đủ 3 công cụ như mô hình (tượng) là hình tròn, số là 360=0 (số), và tiếp đến là Lý..., thuyết). Và tôi tiếp tục bổ sung bằng cách dựa trên mô hình đó mà "lập luận", nối tiếp như sau:

Xưa nay chúng ta bị giới hạn trong không gian 3 chiều nên điều đó phản ảnh vận tốc ánh sáng tương đối chỉ có 300.000km/s mà thôi. Và 60.000km/s này tiềm ẩn trong không gian chiểu thứ tư, vừa được tôi khai thác. Vậy có nghĩa là số 0 thuộc về phía bên kia của không gian chiều thứ tư rồi vậy. Lý tính của nó thể hiện là không (zero) mà có, thế nhưng có (zero) lại là không, một cách chính xác về thực tại ý nghĩa này.

Và đó cũng chính là "điểm kỳ dị toán học". Bởi ta không biết là bao nhiêu để bằng 0 cho được cả. Ví dụ; 0x0=0. Thế nhưng, 0x1=0, 0x7=0, 0x50=0... Ta có thể nhân cho số bất kỳ, tới vô hạn cũng đều là 0 cả! Và nền khoa học của chúng ta không biết bao nhiêu để bằng không là một tiêu chuẩn cơ bản cho được!! Một thực tại kỳ dị toán học.

Thế nhưng trên trang này thì tôi đã thiết lập là 360=0. Điều này cũng có nghĩa là 0=360, nếu ta xem xét ở chiều ngược lại.

Vậy ta thấy 360.000km/s là vận tốc trong không gian 3 chiều đơn thuần. Ta nhất định phải phát biểu khái niệm không - thời gian là đồng thời. Vậy thì cái chiều thời gian tiềm ẩn trong vận tốc đó thể hiện là 1s. Vấn đề phức tạp nảy sinh là đòi hỏi chứng minh thời gian phải bằng không, để ấn định cho hằng số 360=0!!!

Điển hình một ví dụ dẫn chứng thực nghiệm bằng tưởng tượng như sau:

Ta đi trong khoảng cách 100km với với vận tốc 1h00. Nếu ta di chuyển với vận tốc nhanh hơn gấp đôi thì thời gian sẽ còn 30'. Và gấp 4 lần tốc độ ban đầu thì thời gian còn 15'... Cứ thế...

Ta nhận thấy thời gian ngắn dần so với vận tốc của... khoảng cách. Điều này có nghĩa là vận tốc của thời gian có tỷ lệ nghịch với vận tốc của (khoảng cách) không gian. Không - thời gian lại vốn đồng nhất cho nên 360 phải bằng 0.

Hoặc; Nếu ta suy với vận tốc của một quark trong thế giới hạ nguyên tử thì khoảng cách 100km là vô nghĩa cho mọi dự định thực nghiệm... trong thời gian 1s! Bởi khoảng cách này không hiện hữu nữa rồi. Nó đã bị xóa nhòa ranh giới của khoảng cách đó trước vận tốc mất rồi, chỉ còn là một khái niệm mơ hồ trong ý thức chung mà thôi. Bởi vì thực tại đó (nội suy) đã bằng không, đối với vận tốc của thế giới hạ nguyên tử.

Vì thế; Nếu vận tốc ánh sáng chuyển động theo tỷ lệ thuận, tính từ điểm xuất phát từ tọa độ 0 trên biểu đồ hình tròn. Thì vận tốc của thời gian sẽ chuyển động theo tỷ lệ nghịch, xuất phát tại tọa độ 360 trong mô hình đó.

Như thế: Ta quan sát ở góc độ không gian thì nhìn thấy có giá trị 360=0. Bằng như quan sát vào góc độ thời gian thì sẽ nhận được giá trị 0=360. Tuy nhiên không - thời gian đều đồng nhất phát biểu giá trị; 360=0 là một hằng số hấp dẫn của vũ trụ. Nó sẽ phát huy thực tại giá trị đó ở phía bên kia của không gian chiều thứ tư. Đó là vũ trụ vô hạn, bao gồm nhiều thế giới tồn tại song song cùng thế giới mà chúng ta đang tồn tại.

Như thế, ta mới xét lại đẳng thức E=mc2 trong một "kiến thức" đủ, thay vì sự cảm thấy còn thiếu điều gì đó của Einstein là đối tượng "c" có giá trị bằng 360.000km/s. Tuy nhiên giá trị này là đối với không - thời gian chiều thứ 4,5,6. Còn giá trị 360=0 là của không - thời gian chiều thứ 7 rồi.

Ta cũng phải đủ ý thức được rằng: Nền khoa học vật lý hiện nay, vẫn chưa có thể nhận biết được là không - thời gian gồm có đủ là bao nhiêu chiều cả thảy cho được! Điều này đang còn là một bài toán hóc búa. Chúng ta chớ vội mà học để nói theo cho có vẻ (giống như là giáo sư), rất hiểu biết là 10, rồi 11, lại còn n chiều nữa !!!, ???. Rất khôi hài đấy.

Thế nhưng có một chi tiết mà chúng ta rất dễ bị bỏ sót qua, mà nó có thể làm thay đổi toàn bộ cục diện là:

Góc đối xứng gương của đẳng thức E=mc2! Đó chính là đẳng thức bổ sung E=mt !!

Nếu ta mổ xẻ tận hồn linh cốt tủy cặp anh em sinh đôi trừu tượng này thì sẽ thấy: E=mc2 là đại diện cho chiều không gian (3 chiều)! Còn E=mt chính là đại diện cho chiều thời gian rồi vậy (chiều thứ tư)!! Trong đó đối tượng " m' " lại chính là vật thể cơ bản của vũ trụ chứ không phải là vật chất cơ bản của vũ trụ!!! Nhưng lại là đồng nhất trong đó mới không thể hiểu nổi cho tầm phát triển vốn giới hạn của tư duy đương đại của chúng ta!?

Chúng ta cứ tạm mượn quan điểm của Dịch Học để hình dung như: E=mc2 thuộc Dương, E=mt thuộc Âm vậy nhé. Cho nên ra sẽ thấy được điều tiềm ẩn đối với thị giác, dẫn đến đánh lừa tư duy là thời gian (t) tiềm ẩn trong © không gian. Khiến Einstein không suy ra được thực tại này. Lý Dịch là Âm bồng dương, dương cõng âm. Quy chiếu trong Tiểu Vũ Trụ, phản ảnh là; Chân hỏa mệnh môn lại ký gửi trong Thận Thủy! Và Như thủy bản hộ trú xứ tại Tâm Hỏa!! Rất ảo diệu. Lão Tử vẫn chưa có thể luận đến đây cho được, nói gì đến sự vận hành và tạo, hóa sau đó nữa. Đó là thực tế.

Tại luận điểm này; Ta thấy nhà máy L.H.C hoàn toàn phá sản với ý tưởng gia tốc của Peter Higgs đi rồi! Bởi chỉ xét riêng trong đẳng thức E=mc2 thôi. Chúng ta đang gia tốc đến một nơi..., không có đích đến!!! Bởi 300.000km/s chỉ là một cái đích tương đối thôi (không hề là đích đến tuyệt đối). Trong khi mọi tiến trình thí nghiệm đều đã chỉ rõ là: Năng lượng chỉ có thể giải phóng khi thời gian đi qua điểm 0 mà thôi!

Trong khi xét ở chiều đối lập của giá trị 300.000 trong tương đối đó, ta có giá trị là 1 (s). Tại sao ta không "giảm tốc"?! Chí ít thì tư duy ta cũng nhận thấy được nơi chân trời sự kiện của 1s đó, rất gần với sự giải phóng năng lượng đang định xứ tại ranh giới của miền địa phương "zero"!

Trong mọi cuộc đua mà ta không hề biết đích đến là ở đâu (!?). Chắc chắn là ta sẽ kiệt sức và quỵ té dọc đường là tất yếu. Một cuộc đua trong vô vọng... một đích đến!!! (Lại còn gia tốc nữa, mới thật hy hữu khôi hài).

Tôi đề xuất "Phương Án B" cho Nhà Máy Gia Tốc Hạt là giảm tốc ngay vậy. Điều này có nghĩa là; "Dừng lại". Tôi đang cần một cắc trong nguồn vốn hoang phí khổng lồ đấy, để đưa nhân loại chúng ta sang sông như một dụ ngôn của Nhà Phật (câu chuyện Phật gặp vị Thiền Sư ngồi 40 năm hoang phí bên dòng sông). Sau rồi hẵng nói đến cái đích 360..., để còn hòng gia tốc, mà vượt qua vùng không gian của vũ trụ khác.

Vì thế tôi phát biểu:

E=mc2 là đẳng thức bán phần năng lượng tiềm ẩn tương đối động! Và;
E=mt là đẳng thức bán phần năng lượng tiềm ẩn tương đối tĩnh!! Bao gồm cả hai đẳng thức này mới đủ gọi là: Đẳng thức năng lượng tiềm ẩn toàn phần được!!!

Chúng ta cũng đã từng và đang cùng tôi thưởng lãm những giá trị thực tại tiềm ẩn đó qua 42 ký sự trên trang này rồi. Cho nên ký sự thứ 43 này cũng là để làm rõ giá trị của giới hạn 10-43 của Hằng Số Planck! Một "hằng số vũ trụ" (của Thuyết Lượng Tử), so với "hằng số hấp dẫn" của (Thuyết Tương Đối) 360=0.

Thế cho nên đối tượng E=hv lại phải được chỉ định giải phẫu để còn song hành mà bám kịp quy luật của vũ trụ cùng "hằng số hấp dẫn" đã được kiện toàn...

Tôi rất muốn đập tan "Bức Tường Planck". Để giải phóng tư duy của biết bao nhà bác học hàng trăm năm nay. Đang mang thân phận tù đày, còn bị xích xiềng, giam cầm phía bên trong của bức tường đó.

________________________________________________________________________


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét