Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

Không gian chiều thứ 4? Biên của vũ trụ

70 - BIÊN CỦA VŨ TRỤ!

Theo như ý thức thực tại chung thì mô hình vũ trụ là vô hạn. Sự phát triển của nhân loại chúng ta vẫn đang bị giới hạn trong mô hình vũ trụ hữu hạn của thế giới Lượng Tử là một cận cảnh thực tại đương thời bất khả diễn.
Ta xét thấy cái giá trị hữu hạn của Hằng số Planck đã giam cầm tất cả tư duy của các nhà bác học trong phạm vi của giới hạn đó. Thế nên Thuyết Big Bang chỉ được sinh ra và phát triển từ giới hạn của phạm vi ước chừng 10^-33 mà thôi! Thế nhưng ta thấy sự sai lầm quan điểm hữu hạn đầy tai hại từ Thuyết Big Bang đó đã tác động, khiến cho Einstein hoang mang mà chối bỏ sự sống của một hằng số vũ trụ đang được hoài thai… Rất đáng trách. Bởi vì các bạn thấy hôm nay, hằng số đó cũng đã được tái sinh với giá trị 360=0 tại địa phương này rồi vậy.
Tôi có thể đạo diễn một kịch bản về mô hình tổng thể của thế giới lượng tử, để các bạn xem tuồng một cách dễ dàng như sau:
Thứ 1; Ông tổ khai sáng là Planck. Và 6 diễn viên nòng cốt ban đầu bao gồm; Bohr, Heisenberg, Schorodinger, Dirac, Pauli, Boglie. Thế nên ta thấy có một mô hình phản ảnh khi xưa Chúa tạo dựng vũ trụ ở đây! Vì 6 nhân vật đó đại diện cho 6 ngày đầu tiên tạo dựng thế giới lượng tử. Đã thế thì Planck là đại diện cho ngày thứ 7 rồi!! Là ngày của Chúa. Điều này có nghĩa là Planck là Chủ của cả 6 ngày còn lại. Đồng thời cũng là Chúa của thế giới lượng tử này đi rồi các bạn nhé!!!
Ta xét thấy trong chương đầu tiên của ngày “Sáng Thế Ký” của Thế giới Lượng Tử này. Planck đã giam tất cả tín đồ của học thuyết này trong bốn bức tường luật pháp mà ông đã tạo ra mất hết cả rồi!!! Bức tường đó có phạm vi giới hạn lên đến 10^-43, dĩ nhiên nó phải mang tên ông là hợp lệ…
Các tín đồ của học thuyết này tín ngưỡng và chấp pháp một cách trung thành và thậm chí ta thấy có một vài nhân vật có biểu hiện cuồng tín cùng giáo phái lượng tử trong quá khứ rồi! Và Thuyết Big Bang cũng hoàn toàn nằm trong sự gông cùm tư duy chung đó như sau:
Trong suốt thập niên 1920 khi Thuyết lượng tử ra đời. Ta đã thấy có rất nhiều biểu hiện “phản ứng tư duy” khiến chao đảo, lung lay gốc rễ của học thuyết này mà chính cả 7 vị tổ lượng tử đó cũng cảm thấy rất hoang mang thật sâu trong ý thức hệ của họ rồi! Cội rễ đó chính là những giá trị của xác xuất, giả định, hữu hạn v.v… Nó không thể thỏa mãn với yêu cầu của mô hình thực tại tự nhiên vô hạn của vũ trụ đòi hỏi được.
Và ta thấy giải pháp gợi ý của Pauli là một cứu cánh trong thời điểm đó với tên “Nguyên Lý Loại Trừ”. Rõ ràng ta xét thấy đây chỉ là một giải pháp vượt qua giai đoạn của thời điểm đó mà thôi. Vì nó chỉ được thiết kế để đáp ứng cho những thành phần Hạt có giá trị của Spin ½ mà thôi.
Vấn đề này lại thuộc chuyên môn nữa, vậy tôi ví dụ một cơ bản đơn giản để các bạn cùng nắm được như sau: Vì chúng ta là đại cộng đồng ngoài chuyên môn, nên vấp phải những khó khăn nhất định khi tôi diễn giải. Do chúng ta không hình dung được, thì những gì đang trình bày, cũng bằng không mà thôi. Chúng ta quay trở lại, dài dòng một tí như sau:
Khi Hubble quan sát thiên văn, vũ trụ…. Đến một ngày, ông phát hiện các thiên thể ngày một rời nhau xa hơn (vũ trụ đang giãn nở)! Như thế, từ đây ông suy ra thời gian của hôm qua, của năm trước, của quá khứ v.v… Các thiên thể này nhất định đang ở gần nhau hơn… Cứ thế… mà suy trở về thời điểm nào đó của miền địa phương quá khứ miên viễn…
Thời điểm xảy ra sự kiện là một giá trị tới hạn. Đó chính là sự kiện mà các bạn nghe gọi là “mật độ tới hạn”. Theo quan điểm của vật lý (thế giới quan cơ giới) thì khi mật độ vật chất vượt qua mật độ tới hạn này thì sẽ phát nổ! Thế là Vụ Nổ Lớn với tên gọi Thuyết Big Bang ra đời!!!
Thuyết này lại có 3 kịch bản cho mô hình của vũ trụ phải giãn nở như sau:
1.Khi vũ trụ giãn nở… mãi mãi, đến vô hạn theo mô hình của vũ trụ tự nhiên.
2.Vũ trụ giãn nở đến một giới hạn nào đó không xác định được (lượng tử, xác xuất). Rồi sau đó lại co lại…, đến một giới hạn nào đó nữa, lại nở ra… Cứ thế, đến mãi mãi…
3.Vũ trụ giãn nở đến một thời điểm giới hạn nào đó rồi co lại… Đến thời điểm của cái gọi là “mật độ tới hạn”. Khi vượt qua mật độ tới hạn là Vụ nổ lớn xảy ra! Cứ thế, mô hình vũ trụ được sinh ra mãi mãi. Và các nhà chuyên môn cũng thiết kế và trình bày cả 3 mô hình đó với những biểu đồ như sau:



Và hiện nay nhân loại chúng ta đang theo đuổi kịch bản thứ 3, đang ra sức khai thác một cách miệt mài những tài nguyên trong thế giới đó. Thế nên từ đây suy ra…, suy sập là thời điểm vượt qua mật độ tới hạn đó. Vậy không gian của vũ trụ quá khứ ban đầu đó thì các thiên thể là gần nhau đến mật độ của các vật thể đã tới hạn. Lúc này thì các phản ứng hạt xảy ra là có thật. Vậy để tránh những sự va chạm của các hạt trong một mật độ không gian quá chật chội như thế; Nguyên Lý Loại Trừ của Pauli có đất dụng võ.
Thế nhưng ta xét thấy nó chỉ dành riêng cho những thành phần “ưu tú” có giá trị tiêu chuẩn của spin là ½ mà thôi. Đại cộng đồng của thế giới hạt là không thể!! Lại một giới hạn nữa trong những sự giới hạn của Thuyết lượng tử. Thế rồi Thuyết Big Bang cũng vấp phải khó khăn nơi giai đoạn ban đầu này đối với mô hình của vũ trụ phải nổ. Trong lúc lúng túng đó. Lại xuất hiện một nhân vật “gợi ý” nữa! Tôi không muốn nhắc tên ra cùng các bạn cũng không được rồi. Bởi gợi ý này được mang tên ông!! Đó chính là “giới hạn Chandrasekhar”, một nhà khoa học gốc Ấn. Lại một chiếc phao cứu sinh kịp lúc.
Ta xét tổng thể thì sẽ thấy: Cái giới hạn của bức tường Planck đã không một ai vượt qua nổi. Rồi các nguyên lý bao gồm của thuyết lượng tử càng giới hạn hơn vị giáo chủ của mình nữa. Vì ta xét thấy (giới hạn) trong chừng mực nhánh di truyền của Thuyết Big Bang thôi. Là Thuyết này phát triển dựa trên giới hạn của bức tường Planck (10^-33 đối với 10^-43). Được hấp thụ kết tinh từ Thuyết Tương Đối (lực hấp dẫn). Rồi “giới hạn Chandrasekhar” lại ra đời với ý tưởng giới hạn, gợi ý dựa trên sự giới hạn của Nguyên lý loại trừ từ Pauli nữa!!! Trong khi trên trang này đã chỉ ra những thiếu sót đầy khiếm khuyết của cái giá trị hữu hạn 10^-43 đi rồi. Cái cội rễ đã bị cắt đi rồi, nguồn sống đâu còn cung cấp năng lượng sống cho những hệ lụy phát sinh tồn tại được nữa. Tòa kiến trúc khoa học vật lý đã sụp đổ đến nỗi không còn viên gạch nào trên viên gạch nào nữa rồi. Nền khoa học đã đến ngày tận thế rồi vậy. Tất nhiên trong ngày phán xét, có những thành phần nào sẽ bước vào thiên đàng và những thành phần nào phải vào hỏa ngục. Số lượng bị đào thải vào hỏa ngục là rất đông lắm.
Qua những gì dài dòng vừa rồi. Các bạn đã đủ hình dung để chúng ta tiếp tục thảo luận đến mô hình của một vũ trụ cơ bản với những giới hạn biên như sau:





Qua tiến trình phát triển theo trật tự tự nhiên của mô hình không – thời gian thực tại tiềm ẩn, được tôi mô tả như ở trên. Chúng ta dễ dàng nhận thấy: Trong hình 1, là mô hình của biểu đồ không – thời gian giới hạn trong cấp 8. Điều này được mô tả bằng công cụ ngôn ngữ của Hình và Số một cách rất chi tiết, rõ ràng và cụ thể. Ta thấy nó phản ảnh là thế giới của Thuyết lượng tử mà nhân loại chúng ta đang sống và bị giới hạn trong phạm vi bao gồm sự phát triển tư duy, ngôn ngữ trong không – thời gian 4 chiều đó hiện nay. Đó chính là cái biên của vũ trụ lượng tử với mô hình cơ bản của không – thời gian 4 chiều bị giới hạn trong Ma Trận cấp 8x8. Ta thấy mô hình không gian cho sẵn của thuyết lượng tử, không thể kiểm soát được bất cứ thông tin cũng như sự kiện gì diễn ở phía bên ngoài của phạm vi biên đó được.
Thế nên trong hình 2 là biểu đồ diễn tả mô hình vũ trụ phát triển theo trật tự tự nhiên là nới rộng biên lên cấp 9! Đó chính là vùng trời của thuyết tương đối ngự trị. Hoàn toàn nằm ngoài sự hiểu biết của Thuyết lượng tử. Cho nên ta thấy trật tự tự nhiên đó, nhất định phải xuất hiện theo chiều của thời gian mà hình thành sự kiện giãn biên… lên cấp 9.
Tất nhiên thời gian vận hành đến thời điểm của chu kỳ, thì lập tức chiều không gian phải đồng nhất cùng thời gian như sự diễn tả của hình 3 vậy. Để rồi hình 4 là mô tả một biểu đồ của mô hình không - thời gian cơ bản thuộc lĩnh vực thuyết tương đối kiểm soát.
Như thế: Trong thời điểm của luận giải này: Chúng ta thấy cứ mỗi một biểu đồ của mô hình không – thời gian phải cơ bản và đủ phù hợp với thời điểm mà không gian của vũ trụ đó đang vận hành và phát triển. Ta nhìn lại và không khỏi giật mình thảng thốt khi phát hiện: Tất cả các biểu đồ của không thời gian từ trước đến nay của các nhà chuyên môn. Họ đã thiết kế một cách tùy tiện và hoàn toàn không xác định được sự cơ bản của một không gian cho sẵn phù hợp, để thiết kế mọi mô hình cũng như lý thuyết trong đó!
Từ đó phát sinh những giá trị rối loạn, mất trật tự và hoàn toàn mất phương hướng mà không xác định được đâu là cái gốc của nguyên nhân nữa. Lúc này ta mới ngớ người ra rằng: Xưa nay sự hiểu biết của Thuyết Lượng tử là không thể nào vươn đến vùng trời của thuyết tương đối cho được. Vì những giá trị đó hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của họ. Thế nên sau khi lục soát không ra sự kiện nào nữa. Các nhà Lượng tử thường rất lớn tiếng phát biểu về những điều mà mình chưa bao giờ biết đến được.
Các bạn chợt nhận thấy trong thời điểm của những luận giải này, có một thực tại mà tôi rất khó có thể phát biểu thành lời cùng các bạn như sau:
Tất cả các nhà khoa học của chúng ta, những giá trị của bằng cấp, học hàm, học vị mà nhân loại chúng ta đã thu nạp được từ những tích lũy bằng trực giác đơn thuần qua kinh nghiệm từ sách sử. Những giá trị đó hoàn toàn nằm trong sự giới hạn phạm vi biên của vũ trụ mà chúng ta đang sống và phát triển. Chúng ta không có được những thông tin gì ở phía bên ngoài của vùng biên đó cả! Nền cơ học lượng tử đã khống chế tất cả trong phạm vi hữu hạn của mình mà chưa có một ai thoát ra nổi cho được. Dĩ nhiên theo hệ đào tạo đó đã trở thành như một tín ngưỡng bằng cấp! Những thế hệ tín đồ tiếp nối với những thứ bậc của bằng cấp, học vị thấp hơn, lại càng phải tuân thủ những giáo điều mang đầy khiếm khuyết đó hơn nữa!! Những quan điểm tri thức luân hồi. Điều này có nghĩa là các thế hệ tiếp nối được đào tạo đi đến tương lai trước mắt bằng cách…, bước giật lùi!!
Tất nhiên đã có một vài vị xuất sắc, đã và đang đứng trước cái phạm vi biên của vũ trụ đó. Bằng sự thấy của cảm giác. Họ đã cảm nhận được có một thực tại của cái biên của vũ trụ đang tồn tại! Thế nhưng những giá trị của trực giác là không đủ để phát biểu lên những thực tại tiềm ẩn này của vũ trụ được. Và họ đang cố gắng để phát biểu những tại tiềm ẩn phía bên ngoài phạm vi của mô hình không – thời gian 4 chiều hiện tại này một cách bất lực.
Vấn đề được đặt ra ở đây là chúng ta phải thiết kế cho bằng được những công cụ khai thác trước đã. Sau hẵng nói đến những sự việc gì đang tồn tại một cách tiềm ẩn phía bên ngoài đường biên của vụ trụ không – thời gian 4 chiều này cho được.
Vậy trong bài viết tiếp theo; Các bạn cùng tôi khảo sát mô hình của vũ trụ ở phía bên ngoài phạm vi của nền cơ học lượng tử ra sao nhé! Đó chính là vùng trời của Thuyết Tương Đối. Là mô hình của không – thời gian cho sẵn cơ bản. Một mô hình mà chúng ta vừa thiết kế giãn biên không – thời gian với Ma Trận cấp 9x9, so với cấp 8x8.
Một giới hạn biên của vũ trụ rất rõ ràng. Nhân loại chúng ta lại chưa đủ ý thức để sẵn sàng vượt biên!!!
Phàm, muốn vượt biên sang kỷ nguyên mới. Nhân loại chúng ta cần phải thiết kế một Con Tàu năng lượng. Đủ để vượt qua những lượn sóng “vô ba” giữa lãnh hải của Tạo Hóa!!!.
Cộng đồng nhân loại chúng ta hôm nay, hãy chuẩn bị tinh thần để cùng nhau; “Vượt Vũ Môn”…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét