Như tôi đã từng nói: Đã đến lúc cộng đồng nhân loại chúng ta phải sang sông.
Bởi tôi cũng không ngại mà chỉ thẳng ra rằng: Đã có một số tư duy phát triển của phương tây, được xem là đỉnh cao hiện nay. Ví như họ cũng xem các nhà tỷ phú cũng thuộc là đẳng cấp ưu tú đối với đại đa số cộng đồng còn lại trong xã hội. Và họ đã suy theo quy luật của thuyết tiến hóa mà lập những kế hoạch cho ngày tận thế xảy ra!
Xét trong một giới hạn nào đó thì họ cũng không sai. Thế nhưng mô hình thực tại của vũ trụ là vô cùng. Sao họ có thể bỏ rơi cả cộng đồng ở lại cùng sự kiện của ngày tận thế cho được. Bởi họ không thể nào biết được rằng, với khả năng của nền khoa học hiện nay. Hoàn toàn lạc hướng tư duy mất rồi. Và lại càng không thể xác định được vị trí khả dĩ nào trong mô hình thực tại của không – thời gian cả!
Vì thế; Ai trong số họ, bao gồm cả các nhà bác học hiện nay. Đủ khả năng để chỉ ra rằng vị trí mà họ đang ra sức xây dựng đó; Không phải là nơi mà Tạo Hóa sẽ thanh tẩy trong ngày tận thế? Hay đó mới chính là vị trí mà quy luật của tự nhiên cần phải đào thải??
Tôi vẫn đang đứng về phía số đông của cộng đồng, và chúng ta đang cùng nhau tham khảo những thiết kế trên trang này. Vì thế, sẽ không có lý do gì mà chúng ta bỏ qua những bước ngoặc nền móng có tính quan trọng cho được.
Và yêu cầu đòi hỏi là chúng ta bắt buộc phải xem xét kỹ càng về công cụ khai thác không gian chiều thứ tư này là biểu đồ không – thời gian rồi vậy. Để chí ít thì chúng ta cũng biết được khả năng của công cụ này. Cho dù ta không sử dụng được, cũng bớt tạo ra thêm rắc rối do tranh cãi vô tội vạ phải có. Trong khi những điều tranh cãi đó, chỉ gây cản trở và khó khăn hơn cho các nhà phát minh khi muốn trình bày sự thấy của họ cùng cộng đồng. Và hệ lụy của nó là làm chậm lại đà phát triển của cộng đồng nhân loại chúng ta tới tương lai chung mà thôi. Và đó cũng chính là những thành phần tư duy trì trệ, sẽ bị bỏ rơi lại cùng với quy luật đào thải trong cuộc vận hành tới tương lai của mô hình tự nhiên.
Vậy chúng ta lại cùng tiếp tục tham khảo những trình bày tiếp đến nhé:
Khi các nhà chuyên môn bắt đầu sử dụng biểu đồ Không – Thời Gian để diễn đạt về miền ranh giới của chiều thời gian đó. Họ quen dần với cách đọc xuôi và ngược chiều thời gian của biểu đồ. Từ đó dẫn đến họ suy ra các Hạt vốn là có thể xuất hiện ở bất kỳ vị trí nào trong không gian, chứ không phải xuất hiện tại một vị trí giới hạn như đã quy định theo nguyên tắc trong biểu đồ cho được. Và các nhà chuyên môn vận dụng cách đọc theo kênh dọc và kênh ngang trong biểu đồ này. Và ta bắt đầu thấy biểu đồ Không – Thời Gian xuất hiện mô hình như sau:

Chúng ta xem xét theo từ bên trái của các bạn nhé. Biểu đồ này mô tả một proton và một pion vận hành đầu tiên từ bên trái, và va chạm với nhau tại A. Nó tương tác với nhau một pion và chuyển hướng, vận hành với một vận tốc cực nhanh rồi nhà ra tai B một proton và pion khác, rồi chuyển sang hai hướng khác nữa. Biển đồ này đã cho ta xem xét trong một kênh ngang.
Và rồi biểu đồ sau đây là trình bày cho chúng ta thấy cách vận dụng và đọc và đọc biểu đồ không – thời gian trong cả kênh dọc và kênh ngang của các nhà chuyên môn.

Ta thấy khi xem xét sự tương tác trong biểu đồ của hình 1 là kênh dọc, thì ta sẽ đọc theo chiều ngang, từ trái sang phải, từ dưới lên trên! Và hình 2 là kênh ngang, thì ta phải đọc dọc từ dưới lên trên, từ trái sang phải!!
Thật ra ta chỉ việc hình dung là xoay biểu đồ của hình 1 thành 90 độ, theo ngược chiều kim đồng hồ, là thành ra biểu đồ của hình 2 mà thôi.
Và căn cứ vào biểu đồ không – thời gian này mà các nhà chuyên môn có thể dùng công cụ ngôn ngữ này mà khai thác thế giới tương tác của các hạt trong cả hệ thống Hadron nói chung. Không phải ta muốn vẽ ra sao thì vẽ cho được cả. Rất nhiều các nhà giáo sư, tiến sĩ của Việt Nam hiện nay. Họ chỉ cố cãi ngang với sự biết (trong giới hạn) của họ về cái lý, mà không hề biết gì đến ngôn ngữ của biểu đồ không – thời gian này bao giờ cả!!! Mà nếu như ta chỉ ra điểm yếu đó của họ, là ngay lập tức họ cho cái công trình “nghiên cứu” của tác giả đó trở thành “ngâm cứu” ngay. Một thực trạng rất đáng phải lên án tại Việt Nam hiện nay. Tôi không tô đậm thêm nét câu “tiến sĩ giấy” của Nguyễn Khuyến thì cũng lấy làm thẹn lòng với ông cha lắm vậy.
Một ít uất khí chợt thổn thức, khiến gây lạc dòng đề tài của trang. Chúng ta vội quay trở lại và tiếp tục tham khảo nhé:
Và rồi sau đó, ta thấy Faynman phát triển biểu đồ này lên thành một tầm cao hơn nữa vào năm 1949. Là ông phát biểu thêm những ký hiệu toán học gắn liền theo tại mỗi vị trí va chạm của hạt, và nối dài thêm lên… Tôi chỉ giới thiệu qua biểu đồ đã được gọi tên thành “biểu đồ Faynman” để các bạn có thể nhận dạng như sau:

Thế nhưng, không một ai sau Faynman đủ để biết được rằng: Biểu đồ Faynman đó đã dẫn nhân loại chúng ta đi lạc hướng tương lai mất rồi!? Thế cho nên tôi mới gọi Faynman là “kẻ cuối cùng của bộ tộc lượng tử” vậy! Và tất cả chúng ta hôm nay; Không thuộc phả hệ ấy, nên chúng ta không ai hiểu gì về Thuyết Lượng Tử cả!!!
Bởi vì biểu đồ của Faynman này cũng không thể khẳng định được một điều gì chính xác hết cả! Nó cũng chỉ là một xác xuất cố hữu của Thuyết Lượng Tử mà thôi!! Nhân loại chúng ta đang cần đến mô hình thực tại của một vũ trụ tương lai chính xác. Thế cho nên hôm nay. Các nhà bác học đã vẽ lên một mô hình của vũ trụ đầy hỗn loạn, hoàn toàn tăm tối (lỗ đen) cả tương lai của nhân loại chúng ta mất đi rồi.
Nếu như vũ trụ tương lai có mô hình tăm tối như một cái lỗ đen mà Hawking đang ra sức khai thác đấy. Ông lại còn đang kỳ vọng vào Lý Thuyết Dây nữa chứ!? Tôi thà chấp nhận tự sát ngay, chứ không có thể chấp nhận sống một phút, giây nào trong một vũ trụ có mô hình như thế. Bởi những sinh vật sống trong vũ trụ “đường ống” đó. Là một vũ trụ thiếu ánh sáng với môi trường đầy ô nhiễm, và có thể nhận lấy những trận lụt hồng thủy cuốn trôi, có thể xảy ra bất kỳ lúc nào!!! Một vũ trụ không mong muốn.
Tôi biết: Mô hình thực tại của vũ trụ tự nhiên. Không hề có mô hình đấy bao giờ cả. Vì tương lai của cả nhân loại chúng ta, bắt buộc chúng ta phải xem xét lại toàn bộ vấn đề này. Xét thời điểm khi mà Faynman phát kiến biểu đồ là là năm 1949. Vậy chúng ta cùng quay ngược trở về quá khứ trước đó nữa. Để xem xét các nhà bác học đã từng bị bỏ sót qua chi tiết quan trọng nào. Khiến nên con tàu khoa học vật lý của nhân loại chúng ta hôm nay. Đang lạc hướng trước biển cả của Kỷ Nguyên Mới, và đang phải đối đầu với chân trời sự cố của lỗ đen, cùng một ít thông tin của cái gọi là “entropy” đầy hỗn độn như thế?
Chúng ta cùng tiếp tục du hành ngược trở về giai đoạn của quá khứ nào mà có tính liên quan mật thiết với những biểu đồ này xem sao nhé:
Đó chính là thời điểm của năm 1943! Vào thời điểm của giai đoạn này thì…, tôi xem Heisenberg đã nghiễm nhiên trở thành Thuyền Trưởng của Con Tàu Lượng Tử! Bởi Niels Bohr đang lưu vong cùng Einstein, tận bên Châu Mỹ từ những năm của thập niên 1933 mất rồi. Ta xem xét thấy Hei senberg đã phát hiện ra những hạn chế từ biểu đồ không – thời gian của Friedmann. Đồng thời công cụ ngôn ngữ này, cũng không có thể mô tả được sự việc gì chính xác trong thế giới của sự tương tác cả! Và Heisenberg đã cùng với Chew đã đột phá sang một hướng khác. Với một biểu đồ có mô hình được thiết kế như sau:

Ta quan sát thấy vật bị quan sát này trong hình một, có dạng thiết kế mô hình như thế là bởi: Các nhà chuyên môn đã không thể nào hiểu được sự tương tác đã diễn ra như thế nào nữa. Và họ đã chấp nhận bỏ qua yếu tố này, không giải thích! Và họ đã khoanh một vòng tròn trống rỗng, đặt lên cái tâm của biểu đồ của không – thời gian. Không xem xét tới nữa. Nguyên tắc của nền khoa học là: “Được phép bỏ qua một vài yếu tố không xem xét, để đủ được gọi là khoa học”. Ví như, trong giai đoạn đó. Ta vấp phải một vài thành phần chi tiết không thể giải thích. Ta được phép bỏ lướt qua để còn vận dụng đáp ứng vào cho kịp đà phát triển mà phục vụ cộng đồng nhân loại. Bằng như ta dậm chân tại chổ để cố giải thích điều không thể giải thích đó. Thì sự phát triển của cộng đồng nhân loại chúng ta, cũng không thể nào đạt tới tầm hiện đại như ngày hôm nay cho được.
Thế cho nên ta mới thấy biểu đồ này có mô hình như thế (hình 1). Lúc này ta không quan tâm tới những gì “tương tác” phía bên trong cái hình tròn đó nữa rồi. Mà ta chỉ quan tâm tới dữ liệu của đầu vào và đầu ra mà thôi. Đó chính là giá trị của sự “phản ứng”. Thế cho nên ta mới thấy những ký hiệu A-B-C-D trên biểu đồ của hình 2. Về cách đọc biểu đồ thì vẫn theo như quy tắc cũ.
Ví dụ, biểu diễn: Khi xem xét chiều dọc, thì đọc theo chiều ngang ta có:
1- A+B à C+D. Trong kênh dọc.
2- A+C à B+D. Trong kênh ngang.
Và biểu đồ này có tên là “Ma trận Phân Tán” (của ngày đầu tiên, khi mới chào đời). Nguyên nghĩa là “Scattering Matrix”, ta cũng còn gọi là Ma Trận S. Và Heisenberg cùng vị kiến trúc sư trưởng Chew, đã lập nên trong năm 1943.
Như thế, từ đây suy ra: Vị Thuyền Trưởng của con tàu lượng tử là Heisenberg, đã chuyển hướng con tàu này một hướng khác, kể từ năm 1943 rồi. Vậy mà Thủy Thủ Faynman, vẫn cố chấp mà phát triển biểu đồ không – thời gian thành biểu đồ Faynmann mãi sau 10 năm nữa cho bằng được!!! Gẫm lại xem…; Tôi gọi Faynman là “kẻ cuối cùng của bộ tộc lượng tử”, cũng không ngoa tí nào cả.
Đề tài này rất đau đầu cho tất cả chúng ta. Vậy tôi chỉ viết ngắn gọn, sơ qua như thế này để các bạn cùng biết qua thôi. Ta sẽ xem xét khả năng của công cụ này ra sao, trong những bài tiếp theo vậy nhé.
Thử xem Ma Trận đó có giá trị như thế nào, và nó dẫn nhân loại chúng ta hiện nay sẽ đi đến đâu? Điều quan trọng là ta có xác định được thời điểm hiện nay ta đang ở vị trí nào trong Ma Trận S đó? Hay đang lạc mất trong hoảng loạn, và hoàn toàn không thể xác định được phương hướng nào nữa trong Ma Trận đó mất rồi!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét